Năm 1926, Vương quốc Anh chứng kiến một sự kiện lịch sử có tầm ảnh hưởng sâu rộng - Cuộc tổng đình công. Sự kiện này, kéo dài chín ngày từ ngày 4 đến ngày 12 tháng 5 năm 1926, là cuộc đình công lớn nhất trong lịch sử nước Anh. Nó phản ánh những bất đồng gay gắt giữa giới chủ và công nhân về điều kiện lao động và lương thưởng sau Chiến tranh thế giới thứ nhất.
Bối cảnh của Cuộc tổng đình công
Sau Chiến tranh thế giới thứ nhất, Vương quốc Anh đối mặt với những thách thức kinh tế nghiêm trọng. Nền kinh tế bị suy yếu, tỷ lệ thất nghiệp tăng cao, và lạm phát gia tăng khiến giá cả leo thang. Trong khi đó, giới chủ nỗ lực giảm chi phí lao động để duy trì lợi nhuận, dẫn đến việc cắt giảm lương và tăng cường giờ làm việc.
Công nhân, sau khi cống hiến hết mình cho nỗ lực chiến tranh, cảm thấy bị đối xử bất công. Họ yêu cầu một mức lương cao hơn, giờ làm việc hợp lý hơn, và quyền được tham gia vào các quyết định liên quan đến công việc của họ.
Sự kiện dẫn đến Cuộc tổng đình công bắt đầu từ cuộc đình công của các thợ mỏ ở Nottinghamshire, Midlands và Wales. Những người thợ mỏ này đòi tăng lương và giảm giờ làm việc. Khi yêu cầu của họ bị từ chối, họ tuyên bố đình công.
Hội đồng Liên minh Công nghiệp (TUC), đại diện cho gần 5 triệu công nhân Anh, đã ra lời kêu gọi ủng hộ cuộc đình công của thợ mỏ. Sự ủng hộ này đã lan rộng, dẫn đến sự tham gia của hàng triệu công nhân thuộc nhiều ngành nghề khác nhau: giao thông vận tải, công nghiệp nặng, bưu điện…
Con số ấn tượng của cuộc tổng đình công
Cuộc tổng đình công năm 1926 có một quy mô chưa từng thấy trong lịch sử Vương quốc Anh. Gần như toàn bộ hệ thống giao thông công cộng tê liệt; các nhà máy và xí nghiệp đóng cửa; đường phố trở nên im lặng, thiếu vắng bóng người và phương tiện giao thông.
- Các ngành nghề tham gia:
- Công nghiệp than đá
- Giao thông vận tải
- Bưu chính viễn thông
- Xây dựng
- Công nghiệp nặng
Cuộc đối đầu căng thẳng giữa công nhân và chủ lao động
Chính phủ của Thủ tướng Stanley Baldwin, đứng về phía các chủ doanh nghiệp, phản đối cuộc đình công và coi nó là một mối đe dọa đến trật tự xã hội. Họ từ chối thương lượng với TUC và quyết định sử dụng biện pháp cứng rắn để dập tắt cuộc đình công.
- Biện pháp của chính phủ:
- Huy động quân đội để vận hành các dịch vụ thiết yếu như giao thông vận tải.
- Dừng cung cấp lương thực, điện, và nước cho các khu vực công nghiệp.
- Sử dụng luật lệ lao động để đàn áp cuộc đình công.
Kết quả của cuộc tổng đình công và hậu quả
Sau chín ngày diễn ra, Cuộc tổng đình công kết thúc với thất bại của công nhân. TUC, thiếu sự ủng hộ từ chính phủ và các liên minh quốc tế, buộc phải chấp nhận thỏa thuận với chủ lao động, không đạt được bất kỳ yêu cầu nào về lương thưởng hay giờ làm việc.
Mặc dù thất bại về mặt quân sự, Cuộc tổng đình công năm 1926 đã để lại những hậu quả sâu rộng:
- Tăng cường ý thức giai cấp:
Cuộc đình công đã làm cho công nhân nhận ra sức mạnh tập thể của mình và khơi dậy ý thức giai cấp. Nó cũng khiến chủ lao động hiểu được khả năng tác động lớn của phong trào công nghiệp.
- Sự thay đổi trong chính sách lao động:
Sau cuộc đình công, chính phủ Anh bắt đầu quan tâm đến cải thiện điều kiện lao động, bao gồm việc thành lập bộ phận lao động và đưa ra các đạo luật bảo vệ quyền lợi công nhân.
- Sự hình thành của Đảng Lao động:
Cuộc tổng đình công năm 1926 là một trong những yếu tố thúc đẩy sự hình thành của Đảng Lao động Anh vào năm 1900, giúp tạo ra một đảng phái chính trị đại diện cho quyền lợi của giai cấp công nhân.
Sự kiện lịch sử này, dù kết thúc bằng thất bại của công nhân, đã góp phần tạo nên một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử lao động Anh. Nó cho thấy sức mạnh của phong trào công nghiệp và sự cần thiết của việc cải thiện điều kiện lao động để đảm bảo sự ổn định xã hội. Cuộc tổng đình công năm 1926 vẫn là một chủ đề tranh luận sôi nổi trong giới sử học, và được xem là một trong những sự kiện quan trọng nhất của thế kỷ 20 ở Anh.